Mấy năm trước, quê hương Minh Châu (Ba vì, Hà Nội) nghèo lắm.
Chính vì thế mà nhà nước đã đầu tư cho một con đò để phục
vụ cho người dân nghèo qua lại ở đây. Trị giá của con đò này
hơn một tỷ đồng. Đối với người dân nơi đây, số tiền ấy thật
là quá lớn. Thế nhưng, mỗi lần chuyến đò qua sông, người chủ
đò lại chi phí tiền dầu cho con đò lại không nhỏ, bởi vì con
đò này quá to. Nếu thu thêm tiền thì người dân không đủ tiền
để qua lại buôn bán mưu sinh. Vậy nên con đò ấy hằng ngày vẫn
nằm chờ với thời gian, mặc cho mưa gió bão bùng suốt mấy năm
nay...người ta như lãng quên nó.Thật hiếm có hôm nào diễm
phúc với nó khi có một đám cưới nào đó đưa đón dâu qua sông
mà chủ đò nhớ đến nó, nó như bừng tỉnh sau giấc ngủ đông
dài. Vậy đành bỏ phí một con đò....